Quy tắc tiền boa ở Mỹ

Một xu hướng thanh toán mới đang lan rộng khắp nước Mỹ, tạo ra một trải nghiệm ngày càng khó xử: lọ tiền boa kỹ thuật số.

Khi bạn gọi cà phê, kem, salad hoặc một lát bánh pizza và thanh toán bằng thẻ tín dụng hoặc điện thoại của bạn. Sau đó, một nhân viên đứng phía sau quầy sẽ quay một màn hình cảm ứng trước mặt bạn. Màn hình có một vài số tiền boa được đề xuất – thường là 10%, 15% hoặc 20%. Họ cũng có tùy chọn để lại tiền boa tùy chỉnh hoặc không có tiền boa nào cả.

Khách hàng và người lao động ngày nay phải đối mặt với một nền văn hóa tiền boa hoàn toàn khác so với chỉ vài năm trước — không có bất kỳ quy tắc rõ ràng nào. Mặc dù người tiêu dùng đã quen với việc boa cho người phục vụ, nhân viên pha chế và những nhân viên phục vụ khác, nhưng việc boa cho nhân viên pha chế hoặc thu ngân có thể là một hiện tượng mới đối với nhiều người mua hàng. Nó được thúc đẩy phần lớn bởi những thay đổi trong công nghệ đã cho phép các chủ doanh nghiệp dễ dàng chuyển chi phí trả lương cho công nhân trực tiếp sang khách hàng dễ dàng hơn.

Tại Mỹ, tiền boa cho nhân viên phục vụ về cơ bản đã được xây dựng thành luật bởi Đạo luật Tiêu chuẩn Lao động Công bằng năm 1938, tạo ra mức lương tối thiểu liên bang loại trừ nhân viên nhà hàng và khách sạn. Điều này cho phép hệ thống tiền boa phát triển nhanh chóng trong các ngành này.

Vào năm 1966, Quốc hội đã tạo ra một mức lương “tối thiểu” cho những người lao động có tiền boa. Mức lương tối thiểu liên bang cho nhân viên trả tiền boa là 2,13 đô la một giờ — thấp hơn mức tối thiểu liên bang 7,25 đô la — kể từ năm 1991, mặc dù nhiều tiểu bang yêu cầu mức lương cơ bản cao hơn cho nhân viên trả tiền boa. Nếu tiền boa của người phục vụ không đạt mức tối thiểu của liên bang, luật quy định rằng chủ lao động phải bù vào phần chênh lệch. Tuy nhiên, điều này không phải lúc nào cũng xảy ra. Trộm cắp tiền lương và các vi phạm tiền lương khác là phổ biến trong ngành dịch vụ.

Bộ Lao động coi bất kỳ nhân viên nào làm công việc “thông thường và thường xuyên” nhận được hơn 30 đô la một tháng tiền boa là đủ điều kiện để được phân loại là công nhân có tiền boa. Các chuyên gia ước tính có hơn năm triệu công nhân có tiền boa ở Mỹ.

Nền kinh tế gig (là nền kinh tế mà trong đó mọi người thường làm việc bán thời gian hoặc tạm thời, còn các công ty có xu hướng thuê những người làm việc độc lập và tự do thay vì nhân viên toàn thời gian) cũng đã thay đổi các tiêu chuẩn tiền boa. Một nghiên cứu của MIT được công bố vào năm 2019 cho thấy khách hàng ít có khả năng boa hơn khi nhân viên có quyền tự chủ về việc có nên làm việc hay không và khi nào. Gần 60% khách hàng của Uber không bao giờ boa, trong khi chỉ có khoảng 1% luôn boa, theo một nghiên cứu năm 2019 của Đại học Chicago cho thấy.

Điều khiến nó trở nên khó hiểu là “không có cơ quan trung ương nào thiết lập các tiêu chuẩn về tiền boa.

Những người ủng hộ và các chuyên gia về tiền boa cho biết hầu như bạn luôn nên boa cho những người lao động kiếm được mức lương dưới mức tối thiểu, chẳng hạn như người phục vụ nhà hàng và nhân viên pha chế.

Thế Hoàng