Hun Sen sẽ tái đắc cử tại Campuchia
Một trong những nhà lãnh đạo tại vị lâu nhất thế giới đang tìm cách mở rộng quy luật “nắm đấm sắt” của mình, với việc tiến hành một cuộc bầu cử được kiểm soát chặt chẽ mà không có sự cạnh tranh hữu hình nào khi ông chuẩn bị kế vị quyền lực cho con trai mình.
Thủ tướng Campuchia Hun Sen, 70 tuổi, đã nắm quyền tại Campuchia từ năm 1985 – chỉ sau các nhà lãnh đạo độc tài của Cameroon và Guinea Xích đạo.
Các cử tri ở quốc gia Đông Nam Á đã đi bỏ phiếu vào Chủ nhật cho cuộc tổng tuyển cử lần thứ bảy của đất nước nhưng các nhà quan sát dự đoán sẽ có ít bất ngờ.
Sau nhiều tuần vận động tranh cử và trấn áp các nhân vật đối lập, Đảng Nhân dân Campuchia (CPP) cầm quyền của Hun Sen hầu như không có đối thủ.
Chính trị gia Campuchia Mu Sochua, người từng giữ chức Bộ trưởng Bộ Phụ nữ và Cựu chiến binh của đất nước và đã trốn ra nước ngoài kể từ đó, nói: “Giống như tất cả các nhà độc tài, Hun Sen sẽ không bao giờ từ bỏ quyền lực của mình. Cuộc bầu cử ngày 23 tháng 7 chỉ là một ngày để Hun Sen áp đặt (các lựa chọn của ông ta) lên người dân Campuchia. Các chính sách và cách làm tàn nhẫn của ông trong việc loại bỏ các đối thủ chính trị và những người chỉ trích… là nhằm bảo vệ quyền lực của ông và chuyển giao nó cho con trai cả của ông ấy trong giai đoạn cuối của sự nghiệp”.
Từng là chỉ huy của Khmer Đỏ nhưng sau đó đã đổi phe, Hun Sen đã cai trị Campuchia trong gần bốn thập kỷ.
Các cuộc bầu cử của đất nước ban đầu mang tính cạnh tranh và phe đối lập được dung thứ. Nhưng trong những năm gần đây, Hun Sen ngày càng trở nên chuyên quyền – đàn áp những người bất đồng chính kiến và bỏ tù những người chỉ trích, buộc nhiều người phải chạy ra nước ngoài.
Ông cũng đã vun đắp mối quan hệ ngày càng chặt chẽ với Trung Quốc và chống lại những lời chỉ trích từ các chính phủ phương Tây, những chính phủ mà ông thường cáo buộc đã giúp đỡ phe đối lập chính trị của Campuchia.
Nhà phân tích chính trị Bridget Welsh cho biết: “Điều trớ trêu là khi Hun Sen hạn chế không gian chính trị trong nước, loại bỏ các thách thức chính trị trong nước, ông ta lại hứng chịu nhiều chỉ trích hơn ở nước ngoài.
Thách thức mà ông phải đối mặt là cuộc bầu cử lần này sẽ không được coi là một cuộc bầu cử dân chủ – bởi nó thiếu tính hợp pháp. Nếu không có bầu cử cạnh tranh, truyền thông tự do và không gian cho xã hội dân sự, Campuchia không (được coi) là một nền dân chủ”.
CPP đã chỉ ra sự tham gia của 17 đảng chính trị nhỏ khác để biện minh cho tuyên bố rằng họ là một nền dân chủ đa đảng.
Nhưng điều này bị các nhóm nhân quyền và các nhà quan sát chính trị bác bỏ mạnh mẽ, họ cho rằng tất cả các đảng phái và nhân vật đối lập có ý nghĩa đều đã bị vô hiệu hóa, bỏ tù hoặc bị cấm ở Campuchia.
Nhà phân tích chính trị người Đức Markus Karbaum cho rằng: “Hun Sen sẽ để lại một di sản chính trị bị đầu độc về tham nhũng và gia đình trị. Chừng nào ông ấy còn khỏe mạnh, Hun Manet sẽ rất khó bước ra khỏi cái bóng của ông ta, đặc biệt là khi nói đến chính sách đối ngoại. Ông sẽ mất đi sự tôn trọng lớn trên trường quốc tế nếu ông ấy tạo ấn tượng chỉ truyền đạt thông điệp của cha mình – một chính trị gia không có quyền lực và không có nhiệm vụ sẽ không được coi trọng”.
Hùng Anh