Người Sài Gòn liều mình sống trong chung cư “răng rụng”
Chân cột, trần nhà mục nát, cầu thang thoát hiểm bị cưa, bê tông rơi “như mưa” mỗi khi bị tác động… là tình cảnh ở chung cư Trúc Giang nằm trên đường Lê Văn Linh, quận 4, TPHCM. Những cư dân sống nơi đây thừa nhận rằng “họ là những người liều nhất Sài Gòn hiện nay” nhưng không thể rời đi.
Chưng cư Trúc Giang được xây dựng cách đây hơn 50 năm, gồm 4 tầng lầu với hơn 100 căn hộ. Hơn 10 năm trở lại đây, chung cư này càng xuống cấp trầm trọng.
Dọc theo lối đi từ hầm lên lầu 2, những vết nứt của cầu thang, vách tường, thậm chí có những mảng tường đã rớt hết các lớp bê tông chỉ còn những thanh sắt trơ trọi bên trong. Sợ hơn là những cây cột chống giữa hai dãy hành lang như sắp rớt xuống bất cứ lúc nào khiến người dân phải dùng dây treo lên…
Tại tầng 2, căn hộ 221 vỏn vẹn 24m vuông của bà Nguyễn Thị Thu Nguyệt, 56 tuổi còn khủng khiếp hơn. Không chỉ xập xệ và ẩm thấp, nền nhà của căn hộ này bong lên gồ ghề, trong khi tường nhà phải dùng dây cột cố định lại các lớp bê tông đã bong ra. “Trời mưa thì nước từ tầng trên len theo các vết nứt chảy ào ào vào nhà”- bà Nguyệt kể.
Để hạn chế, bà Nguyệt phải dùng phễu hứng nước mưa rồi thông đường ống để chảy ra ngoài. “Ở đây mỗi sáng thức dậy biết mình còn cử động được là mừng quá rồi”- bà Nguyệt rướm nước mắt.
Tình cảnh cũng tương tự khi tại căn hộ 224 của bà Lê Thị Thành, 62 tuổi. Trần nhà mục nát khiến rêu bám đầy. “Đêm ngủ mà xe tải chở rau cải vào chợ là nghe rung cả căn nhà, chỉ sợ sập đè mình lúc nào không hay. Giờ bán lại cũng chả ai điên mà chui vào nơi này mua ở. Vì nghèo nên mới ráng cắn răng bám trụ nơi đây vì chúng tôi không biết phải đi ở nơi nào nữa”- bà Thanh nghẹn ngào.
Chị Lệ, một cư dân sống trên tầng 3 của chung cư đã phải tự dăng một tấm vải dù trước cửa nhà để phòng bê tông rơi trúng đầu. Chị cho biết: “Cách đây 1 tháng, con tôi đang chơi phía trước cửa nhà thì miếng bê tông trên cao rơi xuống, nó né được nhưng bị trúng vào vai nên tôi sợ quá phải dăng cái miếng này cho nó khỏi trúng đầu”
Bên trong các căn hộ đã xuống cấp trầm trọng, ở phía ngoài- nơi có lối thoát hiểm của chung cư, là một chiếc cầu thang sắt gỉ sét chờ sập. Thấy chúng tôi đi trên lối thoát hiểm rung rinh như sắp sập bà Thành dặn: đi nhẹ sát bên phải đừng đi ra giữa coi chừng sập. Sợ sức người đi lên sẽ sập nhưng chiếc cầu thang gỉ này nên từ tầng 4 trở xuống, nó được “nguỵ trang” với những chậu cây kiểng để bít kín lối đi, bước tới đâu cầu thang rung đến đó.
Ngoài ra, lối thoát hiểm này chỉ từ tầng 4 đến tầng 1, bởi một phần cầu thang từ tầng này xuống đất đã bị cưa đi để xây tiếp các căn hộ phía bên dưới. Không chỉ cầu thang thoát hiểm như “răng rụng” mà ngay cả thiết bị PCCC cũng không hề có để người dân tự giải cứu cho mình khi có hoả hoạn. “Tôi mua dây thừng để trong nhà mấy năm nay nhưng thực tế cũng không biết cố định vào đâu vì đụng đâu mục vỡ đến đó”- bà Thanh nói.
Bà Thành đưa chúng tôi ra khu nhà vệ sinh chung trên tầng 4, hầu như các mảng tường và cây cột đã mục nát, không còn sức bám vào nhau. Trên nóc nhà vệ sinh này là một lớp bê tông còn khá mỏng, yếu ớt và phải chịu sức nặng của bồn nước 700 lít dùng trong sinh hoạt cho cả chung cư. Bồn nước này cũng là nỗi sợ hải lớn nhất của hơn 100 hộ dân nơi đây, chỉ cần bê tông này sụp xuống thì không biết chuyện gì xảy ra. Thế nhưng, cư dân nơi đây vẫn phải “sống chung” với những ẩn hoạ như thế.
Tiền phong