68% giá trị tài sản ròng toàn cầu được lưu trữ trong bất động sản

Sự giàu có toàn cầu đã tăng gấp ba lần trong hai thập kỷ qua, với Trung Quốc dẫn đầu và vượt qua Hoa Kỳ để giành vị trí hàng đầu trên toàn thế giới. Đó là một trong những kết quả rút ra từ một báo cáo mới của nhóm nghiên cứu của các chuyên gia tư vấn McKinsey & Co., kiểm tra bảng cân đối kế toán quốc gia của mười quốc gia chiếm hơn 60% thu nhập thế giới.

Jan Mischke (chuyên gia tại McKinsey Global Institute ở Zurich), cho biết trong một cuộc phỏng vấn: “Chúng ta hiện đang giàu có hơn bao giờ hết”.

Theo nghiên cứu, giá trị tài sản ròng trên toàn thế giới đã tăng lên 514 nghìn tỷ USD vào năm 2020, từ 156 nghìn tỷ USD vào năm 2000. Trung Quốc chiếm gần một phần ba mức tăng. Khối tài sản của nước này đã tăng vọt lên 120 nghìn tỷ USD từ con số 7 nghìn tỷ USD vào năm 2000, một năm trước khi gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới nhằm đẩy nhanh tốc độ đi lên của nền kinh tế.

Hoa Kỳ, bị kìm hãm bởi sự gia tăng không đáng có của bất động sản, đã chứng kiến ​​giá trị tài sản ròng của nó tăng hơn gấp đôi trong giai đoạn này, lên 90 nghìn tỷ đô la.

Ở cả hai quốc gia (những nền kinh tế lớn nhất thế giới) thì hơn 2/3 tài sản thuộc về 10% hộ gia đình giàu nhất và tỷ trọng của họ đang tăng lên, báo cáo cho biết.

Theo tính toán của McKinsey, 68% giá trị tài sản ròng toàn cầu được lưu trữ trong bất động sản. Số dư được nắm giữ trong những thứ như cơ sở hạ tầng, máy móc và thiết bị và ở một mức độ thấp hơn nhiều, những thứ được gọi là vô hình như sở hữu trí tuệ và bằng sáng chế.

Tài sản tài chính không được tính trong các tính toán tài sản toàn cầu vì chúng được bù đắp hiệu quả bằng các khoản nợ: Ví dụ: một trái phiếu công ty do một nhà đầu tư cá nhân nắm giữ, đại diện cho I.O.U. của công ty đó.

Theo McKinsey, giá trị tài sản ròng tăng mạnh trong hai thập kỷ qua đã vượt xa mức tăng của tổng sản phẩm quốc nội toàn cầu và được thúc đẩy bởi giá bất động sản tăng cao do lãi suất giảm. Họ phát hiện ra rằng giá tài sản gần như cao hơn 50% so với mức trung bình dài hạn so với thu nhập. Điều đó đặt ra câu hỏi về tính bền vững của sự bùng nổ tài sản.

Mischke nói: “Giá trị ròng thông qua việc tăng giá trên và vượt quá lạm phát là vấn đề đáng nghi ngờ. Nó đi kèm với tất cả các loại tác dụng phụ”.

Giá trị bất động sản tăng cao có thể khiến nhiều người không có khả năng sở hữu nhà và làm tăng nguy cơ xảy ra khủng hoảng tài chính như cuộc khủng hoảng xảy ra ở Mỹ năm 2008 sau khi bong bóng nhà đất vỡ. Trung Quốc có thể gặp rắc rối tương tự vì nợ của các nhà phát triển bất động sản như China Evergrande Group.

Theo báo cáo, giải pháp lý tưởng sẽ là để giới giàu có trên thế giới tìm cách đầu tư hiệu quả hơn để mở rộng GDP toàn cầu. Kịch bản ác mộng sẽ là sự sụt giảm về giá tài sản có thể xóa đi một phần ba của cải toàn cầu, khiến nó phù hợp hơn với thu nhập thế giới.

Thúy Hằng